Thursday, February 20, 2025

Liên Minh Vì Dân Chủ cho Việt Nam & Lễ Tưởng Niệm 50 Năm Quốc Hận (1975 - 2025) ở Washington, DC

 


 

"...Đối với nhiều người Việt, đặc biệt là cộng đồng người Việt hải ngoại, ngày 30/4 được gọi là Quốc Hận vì đây là ngày cộng sản cưỡng chiếm miền Nam, khiến hàng triệu người phải rời bỏ quê hương và hàng trăm nghìn người khác chịu cảnh tù đày trong các trại cải tạo.  Đây là ngày tưởng niệm những mất mát và đau thương của dân tộc, nên việc đổi tên ngày này đồng nghĩa với việc xóa bỏ quá khứ và phủ nhận lịch sử.

Liên Minh Vì Dân Chủ Cho Việt Nam tự hào sát cánh cùng hơn 150 đoàn thể trong Đại Lễ Tưởng Niệm 50 Năm Quốc Hận 30 Tháng Tư năm nay ở Washington, DC. Chúng tôi dứt khoát không chấp nhận một danh xưng nào khác cho Ngày Quốc Hận để đánh đổi cho một giấc mộng hòa hợp hòa giải hão huyền".

 

 

Kính thưa quý vị,

 

Nhận được văn bản từ một vài tổ chức chính trị kêu gọi hòa hợp hòa giải với nhà cầm quyền Việt Nam, chúng tôi xin mạo muội giải thích tại sao không thể “hòa hợp hòa giải”. Đây là một vấn đề không chỉ mang tính lịch sử mà còn liên quan trực tiếp đến tương lai của dân tộc. 

 

Theo định nghĩa, hòa hợp hòa giải là một quá trình xây dựng sự đồng thuận, thấu hiểu và liên kết giữa các thành phần khác nhau trong xã hội để vượt qua các mâu thuẫn, xung đột hoặc chia rẽ. Đây là một khái niệm quan trọng trong việc duy trì và củng cố đoàn kết dân tộc, đặc biệt trong các bối cảnh xã hội có sự bất đồng về chính trị, văn hóa, hoặc lịch sử.

 

Phe nắm quyền lực thường kiểm soát các nguồn lực, cơ chế chính trị, và chính sách. Do đó, họ có trách nhiệm lớn nhất trong việc khởi xướng và thúc đẩy hòa hợp hòa giải. Hòa hợp hòa giải không chỉ là lời kêu gọi mà cần được cụ thể hóa bằng các chính sách và hành động thực tiễn như bồi thường, hỗ trợ tái thiết, hay tạo không gian đối thoại. Chỉ phe nắm quyền lực mới đủ năng lực và thẩm quyền để thực thi các biện pháp này. Nếu thiếu thành tâm từ phía này, quá trình hòa giải chỉ là hình thức và không đạt được kết quả thật sự. 

 

Hòa hợp hòa giải chỉ có thể thực hiện khi có sự chân thật và tin cậy lẫn nhau. Thực tế cho thấy là nhà cầm quyền Việt Nam không thể hiện bất kỳ thành ý nào. Họ thường sử dụng khái niệm 'hòa hợp hòa giải' như một công cụ tuyên truyền hơn là một nỗ lực chân thành để hàn gắn đất nước. Trong khi đó, các hành động của họ, như giam cầm quân cán chính VNCH trong các trại “cải tạo”, đàn áp nhân quyền, bỏ tù người bất đồng chính kiến, và kiểm soát tự do ngôn luận, lại đi ngược lại với sự đối thoại, chưa kể đến tinh thần hòa giải. 

Nhà cầm quyền Việt Nam vẫn duy trì chế độ độc tài cộng sản, từ chối các giá trị dân chủ, đa nguyên, và tự do. Hòa hợp với một nhà cầm quyền không tôn trọng những giá trị này sẽ làm suy yếu nỗ lực đấu tranh cho một Việt Nam tự do và dân chủ. Không thể có hòa hợp thật sự khi hệ thống chính trị tiếp tục duy trì độc quyền và áp bức.

Hòa hợp hòa giải trong bối cảnh hiện tại có nguy cơ bị lợi dụng để hợp pháp hóa các hành vi sai trái trong quá khứ. Những hành vi phản quốc, tội ác chống nhân loại, vi phạm nhân quyền, đàn áp tự do tôn giáo, và các chính sách bóp nghẹt tiếng nói của người dân sẽ bị che giấu dưới danh nghĩa hòa hợp hòa giải. 

Hòa hợp hòa giải chỉ mang tính hình thức nếu không có sự thay đổi thực sự trong hệ thống chính trị. Các vấn đề như tham nhũng, bất công xã hội, và kiểm soát quyền lực không thể được giải quyết bằng những lời kêu gọi hòa hợp hòa giải nếu không có cải cách sâu sắc và toàn diện.

 

Trên hết, chúng ta phải lắng nghe tiếng nói của người dân Việt Nam, đặc biệt là những người đang chịu đau khổ dưới chế độ cộng sản. Chúng ta không thể chấp nhận hòa hợp hòa giải khi nhà cầm quyền vẫn tiếp tục vi phạm nhân quyền và đàn áp tiếng nói đối lập. Hòa hợp với nhà cầm quyền trong tình huống này là bất công và vô lý. Hòa giải với nhà cầm quyền để cai trị dân là bất nhân và hoang tưởng.

Tinh thần “phi quốc, phi cộng” được một số người đề xuất với mong muốn “gác lại quá khứ” để có thể hòa hợp hòa giải. Tuy nhiên, đây là một quan điểm thiếu thực tế và phản lịch sử, bởi gốc rễ mâu thuẫn không thể bị phủ nhận. Xung đột chính trị, xã hội và văn hóa giữa các bên không chỉ xuất phát từ những sự kiện trong quá khứ mà còn từ sự khác biệt căn bản về lý tưởng, giá trị và mục tiêu phát triển quốc gia trong hiện tại. Gác lại quá khứ mà không giải quyết tận gốc mâu thuẫn là tạo điều kiện cho những vấn đề đó bùng phát mạnh mẽ hơn trong tương lai.

 

Quốc gia dân tộc là nền tảng bất biến. Từ bỏ yếu tố quốc gia đồng nghĩa với việc từ bỏ những giá trị truyền thống, lòng tự hào dân tộc, và sứ mệnh xây dựng đất nước. Một xã hội “phi quốc” sẽ rơi vào trạng thái không có điểm tựa để bảo vệ chủ quyền và văn hóa trước các thách thức bên ngoài, đặc biệt là từ Trung Cộng.

 

Lịch sử và thực tế đã chứng minh rằng những kẻ cộng sản cầm quyền không dễ dàng từ bỏ hệ thống tư tưởng của họ. Chủ nghĩa cộng sản dựa trên các giá trị căn bản như đấu tranh giai cấp, kiểm soát nhà nước, và chủ quyền ý thức hệ. Đây là những giá trị đối lập hoàn toàn với tinh thần tự do, dân chủ, và chủ quyền dân tộc. Người cộng sản xem hệ thống tư tưởng của họ như công cụ chính để duy trì quyền lực, bất kể nền tảng quốc gia. Từ bỏ chủ nghĩa cộng sản đồng nghĩa với việc họ phải thừa nhận sai lầm và đánh mất cơ sở chính trị, điều này sẽ không xảy ra.

 

Lịch sử đã chứng minh là nhiều quốc gia từng có ý định hợp tác hoặc “gác lại quá khứ” với các chế độ cộng sản nhưng cuối cùng phải chấp nhận thất bại. Ví dụ, các nỗ lực cải cách hoặc hòa giải trong thời kỳ đầu của chính sách đổi mới ở Việt Nam hay chính sách Glasnost ở Liên Xô chứng tỏ các lãnh đạo cộng sản không thực sự từ bỏ hệ thống độc tài.

 

Từ bỏ lý tưởng quốc gia dân tộc là phản bội giá trị căn bản của người Việt. Quốc gia dân tộc là gốc rễ tồn tại của Việt Nam. Lịch sử Việt Nam được xây dựng trên nền tảng của tinh thần quốc gia, lòng yêu nước, và ý chí bảo vệ độc lập trước ngoại xâm. Từ thời Bà Trưng, Bà Triệu, đến các triều đại Ngô, Đinh, Lê, Lý, Trần, và cuộc chiến chống Pháp, chủ nghĩa quốc gia luôn là động lực chính để người Việt đứng lên đấu tranh và gìn giữ mạng mạch dân tộc.

 

Tư tưởng dân tộc gắn với tự do và dân chủ. Lý tưởng quốc gia không chỉ là bảo vệ lãnh thổ mà còn là bảo vệ quyền tự do, nhân phẩm, và quyền tự quyết của người dân. Từ bỏ lý tưởng này để hy vọng hòa hợp hòa giải với một ý thức hệ chối bỏ những giá trị đó là một sự phản bội đối với truyền thống và tinh thần Việt Nam. Việc từ bỏ lý tưởng quốc gia dân tộc không chỉ ảnh hưởng đến hiện tại mà còn tạo ra hệ lụy cho tương lai. Nếu thế hệ hôm nay không giữ vững giá trị quốc gia, thế hệ sau sẽ mất đi định hướng, bản sắc, và lòng tự hào dân tộc.

 

Hòa hợp hòa giải cần sự thật và lý tưởng đúng đắn. Hòa hợp hòa giải không thể đạt được bằng cách từ bỏ các giá trị căn bản của dân tộc. Thay vào đó, hòa hợp hòa giải phải dựa trên sự thật lịch sử, sự thừa nhận trách nhiệm, và cam kết thay đổi vì lợi ích chung của đất nước. Điều này đòi hỏi người cộng sản phải thay đổi trước. Họ phải chấm dứt các hành vi đàn áp, tham nhũng, và độc quyền quyền lực, đồng thời trả lại quyền tự quyết cho người dân. Tinh thần quốc gia phải được gìn giữ. Mọi nỗ lực hòa hợp hòa giải phải đặt lợi ích dân tộc lên trên hết, không thể vì lý do chính trị mà làm tổn hại đến chủ quyền và bản sắc Việt Nam.

 

Tinh thần “phi quốc, phi cộng” không những là một sai lầm lớn về nhận thức mà còn là một nguy cơ tiềm ẩn đe dọa đến tương lai của dân tộc. Chỉ khi giữ vững tinh thần quốc gia và đặt lợi ích dân tộc lên trên hết, Việt Nam mới có thể vượt qua các mâu thuẫn hiện tại và xây dựng một đất nước tự do, dân chủ, và phát triển bền vững. Từ bỏ lý tưởng quốc gia dân tộc là một sự vô trách nhiệm với tổ tiên và với thế hệ mai hậu.

 

Hòa hợp hòa giải chỉ có ý nghĩa khi nó dựa trên sự công bằng, trung thực, và trách nhiệm. Tuy nhiên, những điều kiện cơ bản này chưa hề được đáp ứng từ phía nhà cầm quyền Việt Nam. Cho nên bản chất của cái gọi là hòa hợp hòa giải là thỏa hiệp với một chế độ bất nhân. Cho nên trách nhiệm của những người yêu nước là tiếp tục đấu tranh cho một cuộc cách mạng dân tộc để đem lại tự do, dân chủ, và nhân quyền. Đó mới là những giá trị nền tảng để xây dựng một xã hội thực sự hòa giải và đoàn kết.

 

Đối với nhiều người Việt, đặc biệt là cộng đồng người Việt hải ngoại, ngày 30/4 được gọi là Quốc Hận vì đây là ngày cộng sản cưỡng chiếm miền Nam, khiến hàng triệu người phải rời bỏ quê hương và hàng trăm nghìn người khác chịu cảnh tù đày trong các trại cải tạo.  Đây là ngày tưởng niệm những mất mát và đau thương của dân tộc, nên việc đổi tên ngày này đồng nghĩa với việc xóa bỏ quá khứ và phủ nhận lịch sử.

Liên Minh Vì Dân Chủ Cho Việt Nam tự hào sát cánh cùng hơn 150 đoàn thể trong Đại Lễ Tưởng Niệm 50 Năm Quốc Hận 30 Tháng Tư năm nay ở Washington, DC. Chúng tôi dứt khoát không chấp nhận một danh xưng nào khác cho Ngày Quốc Hận để đánh đổi cho một giấc mộng hòa hợp hòa giải hão huyền.

 

Trân trọng,

Liên Minh Vì Dân Chủ Cho Việt Nam 

3/2/2025

Source:

https://www.baoquocdan.org/2025/02/chung-toi-dut-khoat-khong-chap-nhan-mot.html

 

Sunday, February 2, 2025

Văn tế 50 năm Cộng Sản thảm sát dân Huế Mậu Thân 1968

 

 



Trời đất thảm vẫn bao trùm xứ Huế

Năm mươi năm u uất vạn oan linh

Người thân quen vẫn vật vã thân mình

Lòng đau xót vẫn ngập đầy thương nhớ

Nhớ xưa

Lúc trận chiến đang đến hồi quyết liệt

Thịt xương tan, máu đổ xuống hàng ngày

Để tạm thời ngưng máu đỏ tuôn rơi

Các phe nhóm đã đồng lòng ngưng chiến

Ba ngày Tết sẽ không còn binh biến

Sẽ đón Xuân lòng cảm tạ đất trời

Nhớ xưa

Đêm ngày xưa năm ấy

Đón đêm Xuân, hoa quả với hương đèn

Lòng thành khẩn kính dâng lên tiên tổ

Nước thanh bình

Dân bớt khổ

Nhà nhà được yên ấm đoàn viên

Nào ngờ

Loài quỷ đỏ

Bội lời, phản hứa

Đã lừa dân khi khai hỏa tấn công

Hung hăng giết không chừa ai mạng sống

Dân hốt hoảng không biết đâu hư thực

Tưởng tiếng đạn là muôn vàn tiếng pháo

Cho đến khi máu đổ thịt rơi

Giặc vào nhà đem bắn giết từng người

Và bịt mắt trói tay

Trong đêm khuya đẩy người vào chỗ chết

Chỉ Huế thôi, 6000 dân vô tội

Bị chôn vùi tập thể quá đau thương

Xác đào lên, thân vẫn trói trọi xương

Xác đào lên, đầu óc vỡ tang thương

Xương chất cao tưởng chừng hơn núi Ngự

Máu nhuôm sâu đỏ thẫm đáy sông Hương

Nhưng oai hùng thay

Giặc dù muốn nhưng không bao giờ được Huế

Tạm chiếm thôi lại phải kéo nhau đi

Không những Huế mà khắp miền đất nước

Ngọn cờ vàng phất phới đón xuân sau

Dân dù chết, dù tuôn đổ máu đào

Lại cùng sống, cùng nhìn cao ngẩng cổ

Xây nhà mới trên hoang tàn đổ vỡ

Dân và quân tình nghĩa đậm bên nhau

Xuân năm nay

Bên phía trời Đông

Loài quỷ đỏ vẫn ăn mừng ngày bội hứa

Ngày thiêu thân định chiếm trọn miền Nam

Nhưng đã chết trên trăm ngàn binh lính

Thêm dân lành thành hàng vạn vong linh

Xuân năm nay

Xin hương linh tiên tổ

Hương linh người đã chết năm xưa

Mà máu đỏ đã thấm vào đất Huế

Mà thịt xương đã thấm đất lòng quê

Biến uất hận máu xương thành đất đai mầu mỡ

Và oan khiên nở hoa trái tự do

Biến mồ mả hoang liêu thành trường thành giữ nước

Giúp giống nòi rèn tâm chí quật cường

Để muôn đời theo sóng nước sông Hương

Chỉ dân Việt mới theo thuyền ra biển lớn

Giữ giang sơn xa mãi tận Trường Sa

Thương thay

Hôm nay

Với tấm lòng thành, người xa xứ xin tâm thành khấn nguyện:

Hồn hãy thoảng theo từng làn hương khói

Bát cơm này hạt ngọc khóc vong linh

Chốn quê xưa Đất ôm ấp thân mình

Hồn yên nghỉ Nước muôn đời bảo bọc

Thượng Hưởng

 

2018 -BĐT/BHL


Source:

https://www.baoquocdan.org/2025/02/van-te-50-nam-cong-san-tham-sat-dan-hue_2.html


.

Saturday, February 1, 2025

Tưởng nhớ CỐ ĐẠI TÁ NGUYỄN HỮU ĐỆ - Sư đoàn 2BB – QL/VNCH

 

CỐ ĐẠI TÁ Nguyễn Hữu Đệ (1927-1975)

.

Tưởng nhớ CỐ ĐẠI TÁ NGUYỄN HỮU ĐỆ - Sư đoàn 2BB – QL/VNCH

Chiến thắng Mậu Thân (Bắc Thừa Thiên, Huế)

 

KHÚC KHẢI HOÀN MẬU THÂN (HƯƠNG TRÀ, BẮC THỪA THIÊN-HUẾ)

Chiều nay

Trông về cố quận

Nghe nặng lòng nhớ

Bên sông làng Hưng Nhơn

Gió lay hàng tre xanh lá

Mơ bóng người tiến quân KHẢI HOÀN...

Ánh mắt ngời biếc hoả châu rơi

À ơi...

À ơi...

Chiều nay mơ về cố quận

Ta ngậm ngùi nhớ

Bên sông đàn chim kia

Ngẩn ngơ một giây động cánh

Nhớ bóng người kéo quân trở về

Áo chính bào...ngan ngát mùi hương

Thôi

Chỉ còn được nghe

Nét oai hùng trang sử vàng son

Ôi

Tìm lại nỗi đau tháng năm  dài chinh chiến điêu linh

Nhớ chăng

Chiều nay

Nhớ về đất mẹ

Nghe nặng niềm  nhớ. Bên sông

Mùi rơm thơm...khói lam mùi cơm  mẹ nấu

Ôi trong lòng ước ao ngày về

Duyên hẹn thề

Xin HẸN người kiếp sau


CỐ ĐẠI TÁ Nguyễn Hữu Đệ (1927-1975)

Ông sinh năm 1927 Đinh Mão tại Hưng Nhơn, phủ Hải lăng, tỉnh Quảng Trị

Ông đậu bằng Thành Chung chương trình Pháp

Đang chuẩn bị thi tú tài Pháp thì Việt Minh cướp chính quyền

Ông tham gia kháng chiến trong hàng ngũ Việt Minh

Bị Việt minh (Việt cộng) kết tội cầm tù tại Uông Bí

Ông trốn thoát xuôi về cố hương

Sau đó thi vào trường Võ Bị Liên quân Đà Lạt

Ra trường với cấp bậc Thiếu úy

Năm 1961: Đại úy chỉ huy căn cứ quân sự Chu Lai

Năm 1968: Quận trưởng quận trưởng quận Hương trà

Trung tá Nguyễn Hữu Đệ khi bị VC bao vây tại Bao Vinh đã phản công tiêu diệt toán đặc công 50 tên VC 

Ông giải vây cho tướng Ngô Quang Trưởng & đồng đội

Ông trở thành cánh tay mặt của tướng Hoàng xuân Lãm

Năm 1970: Trung tá Nguyễn Hữu Đệ đảm nhiệm chức vụ Phó tỉnh trưởng tỉnh Quảng Trị (Tham mưu phó Tiểu khu Quảng Trị)

Năm 1972 Ông được lệnh trở về thụ  huấn khoá Tham mưu cao cấp & rút về làm Tham mưu cho tướng Phú

Năm 1975: Tướng Tướng Phạm văn Phú tự sát

Tham mưu Nguyễn Hữu Đệ cùng các Sĩ quan sư đoàn 2 BB triệt thoái

Sa Huỳnh chìm trong biển lửa

Máy bay đưa ông đi có khả năng bị địch quân CS bắn cháy

Trung tá Nguyễn Hữu Đệ được ghi nhận mất tích năm 1975

Thời hoàng kim của Cố Đại tá Nguyễn Hữu Đệ (1927-1975)

1968 ông gia nhập đảng Đại Việt trước sự chứng kiến của Đảng trưởng Hà thúc Ký & Đảng viên Nguyễn Lý Tưởng

Ông trở thành Đảng viên bí mật

Trận chiến Hương trà: Khúc khải hoàn Mậu Thân

Ông che chở cho dân

Ai tới xin gạo ông cho ngay. Ồng cho lính mở kho gạo phân phát cho dân & đưa dân đến nơi an toàn trong cuộc chiến

Năm 1972 ông toàn quyền quyết định mọi mặt quân sự ở Quảng Trị - quê hương của ông

Ông cho sửa trường Trung học Nguyễn Hoàng

Trên máy trực thăng riêng, ông thả gạo sấy & quà bánh cho dân, dân chúng  ngó lên máy bay reo mừng: "Quận Đệ... Quận Đệ"

Từ đó có câu hát đồng dao: "Củi ông Đạo - Gạo ông Đệ"

Tháng 4/1975: Khi cướp được miền Nam VNCH, bọn VC đã trả thù ông một cách hèn hạ

bằng cách cướp nhà ông đày ải vợ con ông lên vùng kinh tế mới

Con gái ông trốn thoát, cô tên Nguyễn Hữu Phương Thảo (hiện nay - năm 2025) cô là Bác Sĩ định cư tại Châu Âu.

NGUYỄN HỮU PHƯƠNG THẢO (Mavyphuong)

 



.