Văn tế đọc trước đài Chiến Sĩ Trận Vong
- NHẬT-HỒNG
….Hỡi ơi!
Vận nước điêu linh, sông buồn núi thảm,
Cơ trời ảm đạm, đất lạnh người sầu!
Mấy cuộc bể dâu , rầu rầu ly loạn,
Bao lằn tên đạn, lớp lớp xung phong…
Vị quốc thân vong, anh hùng tử sĩ !
Nghìn thu vạn kỷ, Tổ Quốc ghi danh,
Hồn phách hiển linh, về đây chứng giám…
Nhớ những linh xưa…bao mùa ly loạn,
Gối đất nằm sương…Chiến trường u hiểm !
Đánh giặc ngày đêm, giữ gìn non biển,
Giữ gìn từng tấc đất ông cha,
Chính các anh…những người lính Cộng Hòa…
Đem máu đỏ thắm tô cờ Tổ Quốc !
Chính các anh…xuất thân từ những nhà nông, tay cày tay cuốc…
Hoặc thư sinh vừa rời ghế học đường !
Đấng trượng phu… chí tại bốn phương,
Câu hồ thỉ…tung hê cho thỏa !
Rồi một sáng đầu Xuân, hay một chiều cuối Hạ,
Lòng quyết lòng…lo trả nợ nam nhi,
“ Giã nhà mang lấy chiến y,
Súng cầm tay…quyết một đi diệt thù !”
Các chị nữa…thân liễu bồ mảnh dẻ,
Nước lầm than…hồ dễ làm ngơ?
Cùng chung sống dưới màu cờ,
Gái trai đều phải chung lo diệt thù !
Ôi ! Chiến trận, mịt mù lữa khói,
Pháo từng bầy, may rủi đường tơ!
“ Phải đành xác bọc poncho,
Phải đành vùi dưới nấm mồ…rừng sâu?”
Nhớ những linh xưa…nhìn đất não trời sầu
Tháng Tư đó…ôi miền Nam sụp đổ…
Chính các anh…dù trong mạt lộ…
Vẫn bền gan…chiến đấu đến tàn hơi…
Nhớ những linh xưa…hồn dũng tướng sáng ngời…
Nào những: Nguyễn Khoa Nam . Phạm Văn Phú, Lê Văn Hưng,
Trần Văn Hai, Lê Nguyên Vỹ… thà tự sát để giữ tròn danh tiết…
Và còn nữa …những oan hồn thê thiết,
Chết trong tù cải tạo lắm tang thương !
Hay chết giữa rừng sâu, chết vượt biển tìm đường,
Ôi cái giá tự do…phải trả bằng trăm điều oan nghiệt,
Ôi càng nghĩ…lòng đau thương thống thiết…
Giặc Đỏ chiếm miền Nam, đào xới mả mồ !
Khinh Phật Trời, theo ngụy thuyết Tam Vô,
Trả thù cả với xương người Tử Sĩ !
Dâng Đất Biển Rồng Tiên…cho Tàu Đỏ Bắc Phương !
“Ải Nam Quan ! Ôi Ải Nam Quan !
Bán rồi ! Đứt ruột ! Dân Nam lệ nhòa !”
Đất biển đó, Ông Cha tạo dựng,
Bốn ngàn năm…giữ vững giang sơn !
“ Giờ đây đất biển căm hờn…
vì quân Hồ Cộng, bán hồn Tổ Tiên !”
Hởi Tử Sĩ ! …Hồn linh thiêng có biết ?
Nơi xứ người thê thiết phận tàn binh !
Chúng tôi đây, giờ bóng đã xế mành…
Từng bật khóc nhiều phen…cho cơ đồ bị mất,
Từng bật khóc nhiều phen…nhớ bao người đã khuất…
Mà hồn vật vờ, phách cũng tang thương !
Xin hãy về đây trong màu khói trầm hương…
Kìa…hồn linh hiển…như chập chờn hiển hiện,
Cùng với chúng tôi…Những người lính già tạm cư đời dâu biển,
Rũ chinh y…buồn với cuộc phong ba !
Ta cùng nhau thông cảm lệ nhòa,
Chia xẻ nỗi đắng cay… nhiều tủi nhục !…
Hồn hỡi hồn ơi !…Thôi thì thôi…dòng đời luôn có khúc,
Khi gập ghềnh, khi bình lặng, lúc gian truân,
Miễn kẻ còn đây, với kẻ chết chẳng chia phân….
Cùng hoà nhập theo mối thù vong quốc !
Tin tưởng một ngày mai, xoay chiều thế cuộc,
Chính nghĩa thắng hung tàn…Xin hồn hãy an tâm !…
Rượu thịt nơi đây…tuy cũng nhuốm phong trần,
Vì xứ khác, khác vị mùi của quê ta đó !
Nhưng với tấm lòng thành, người cùng chung đất Tổ,
Tưởng niệm người vị quốc vong thân !
Hãy về đây…theo khói tỏa hương trầm…
Xin thượng hưởng ! Hồn ơi xin thượng hưởng ! !
NHẬT-HỒNG
(Thi sĩ cựu Thiếu Tá Biệt Động Quân Nguyễn Thanh Vân)
SOURCE:
http://batkhuat.net/tl-vante-chiensi-tranvong.htm
Văn Tế Trận Vong Chiến Sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa
Cao Tiêu
Than ôi!
Biển dâng nước: trống chuông gầm sóng
Trời xa quê, hươug khói ngời mây
Bước chính nhân đang dồn dập đâu đây
Hồn tử sĩ xin giáng đài chứng giám.
Người chiến sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa
Sống đã từng dũng cảm,
thác vẫn mãi anh linh
Tình đồng độì Hải Lục Không Quân gắn bó
Công thì gắng đua tranh, thủ thì lo tương trợ.
Khen thay đời chiến binh
sống chểt lẽ thuờng
Quí thay danh liệt sĩ khắc ghi thanh sử.
Nhớ linh xưa:
Ra trận xung phong dưới cờ phục vụ
Nào Pháo binh Thiết giáp,
Thủy quân lục chiến tấn công
Nào Biệt động Nhảy dù,
Phóng pháo Phòng không yểm trợ.
Đánh dư trăm trận, từ Cửu Long Đồng Tiến
đến Rừng Sát Miền Tây
Thu súng hàng kho, lúc Đức Lập Pleime
khi Vũng Rô Vạn Giả.
Vượt ruộng đồng sông rạch,
nào ngại gió suơng;
Băng rừng núi sình 1ầy, chẳng nề gian khổ.
Đất làm giường, mũ làm gối,
Nơi trú quân tấn thủ thất thuờng.
Súng là vợ, đạn là con,
Chốn đồn ải canh phòng tử thủ.
Này Bình long Anh dũng
Ta đã chiến thắng nêu cao.
Này Quảng trị Kiêu hùng
Địch phải rút thành bỏ chạy.
Ấy là nhờ binh sĩ chiến đấu can trường
Ấy là bởi toàn quân hy sinh hăng hái.
Muôn người như một:
Những tưởng Việt Nam Cộng Hòa chiến thắng,
thanh bình an lạc nhân dân
Nào ngờ Cộng sản Bắc Việt xâm lăng,
ly loạn đọa đầy xứ sở.
Ta không chiến bại mà thua đau
Địch chẳng binh hùng mà thắng đại
Nửa triệu quân đột ngột tan hàng
Bao đơn vị bàng hoàng rã ngũ.
Quyết không hàng giặc,
đồng đội nhiều ngườí tử chiến đến cùng
Thề chẳng làm tù,
Chỉ huy lắm vị hiên ngang tự xử.
Cảm thương cho anh hùng bất khuất,
phải giam lò "cái tạo" dã man
Xót xa cho chiến sĩ kiên cường,
lọt trúng bẫy bọn vô thần hung dữ.
Hôm nay
Chúng tôi nhân ngày Quốc Hận
Đốt nén tâm hương dâng hồn tử sĩ
Sống từng chiến đấu gian nan
Thác được tôn thờ tưởng lệ
Dù hồn đang oai linh hiển hiện
chiến trường xưa
Hoặc còn ẩn khuất nơi núi non hùng vĩ
Hay phải thác tại trại giam nước độc
rừng thiêng
Hoặc đi tìm Tự Do mà thuyền chìm đáy bể
Xin phù trợ cho đồng bào
chân cứng đá mềm
Xin dẫn dắt các đồng đội vững tâm bền chí
Để Đất Nước được thực sự dân chủ tự do
Để toàn dân thoát khỏi ách độc tài đảng trị.
Thượng hưởng.
Cao Tiêu (Khởi Hành số 18, Tháng Tư, 1998)
No comments:
Post a Comment