Sunday, February 27, 2022

Nhà văn HUY PHƯƠNG (1937-2022)

 .

 


CÁO PHÓ


Chúng tôi xin trân trọng báo tin cùng

Quý độc giả, thân bằng quyến thuộc và bằng hữu xa gần

Chồng, cha, anh, và ông ngoại của chúng tôi là:

 

Nhà văn HUY PHƯƠNG

LÊ NGHIÊM KÍNH

Pháp danh Thiện Bảo

 

Nguyên Giáo sư Trung học Nguyễn Hoàng, Quảng Trị

Nguyên sinh viên sĩ quan Khóa 16 Trừ bị Thủ Đức

Nguyên sĩ quan thông tin và báo chí

Phòng Thông tin – Báo chí và đài phát thanh quân đội QLVNCH

Sinh ngày 25 tháng 6 năm 1937 tại Huế

Đã giã từ thế gian, xuống tàu ở ga cuối

Lúc 4:00 P.M. Ngày 25 tháng 2 năm 2022

(nhằm ngày 25 tháng Giêng năm Nhân Dần) tại tư gia Hoa Kỳ

Hưởng thọ 86 tuổi

Linh cũu hiện quàn tại Peek Family Funeral Hall 7801 Bolsa Ave, Westminster, CA 92683

Thời gian cử hành tang lễ:

Thứ ba ngày 8 tháng 3 năm 2022:

9:00 AM-10:00 A.M. Nhập quan, phát tang, cầu siêu

10:00 AM-8:00 PM Thăm viếng

5:00 P.M.-7:00 P.M.  Lễ tưởng niệm

Thứ Tư ngày 9 tháng 3 năm 2022:

9:00 A.M. Lễ di quan; 10:00 A.M. Hỏa táng

TANG GIA ĐỒNG KHẤP BÁO

Quả phụ: Phan Thị Điệp

Trưởng nam: Lê Nguyên Phương

Thứ nữ: Lê Quý Phương và chồng Lục Văn Khang

Thứ nữ: Lê Đông Phương và chồng Huỳnh Kim Luân

Ngoại tôn: Lục Khôi Nguyên, Huỳnh Diệu Phương, Huỳnh Chân Phương

Em: Lê Tin Kính và chồng Phạm Đình Ty cùng các con cháu (Việt Nam)

Em: Lê Tôn Kính và chồng Dương Đức Quảng cùng các con cháu (Hoa Kỳ)

Em: Lê Khiêm Kính và vợ Phạm Lê Thanh Thảo cùng con (Hoa Kỳ)

Em vợ: Phan Văn Phi và vợ Trần Thị Đào cùng các con cháu (Việt Nam)

Em vợ: Phan Văn Năng và vợ Hoàng Thị Hoài cùng các con cháu (Hoa Kỳ)

Em vợ: Phan Thị Thể Tần và chồng Trần Ngọc Dụng cùng các con cháu (Hoa Kỳ)

 

CÁO PHÓ NÀY THAY THẾ THIỆP TANG

XIN MIỄN TRÀNG HOA VÀ PHÚNG ĐIẾU

Điện thoại liên lạc gia đình: 949-400-8825

 oOo

 

CHÚC THƯ CỦA MỘT NGƯỜI LÍNH CHẾT GIÀ


Tôi người lính già ở xa tổ quốc
Xa chiến trường lưu lạc tới đây
Nơi quê người sương pha tuyết đổ
Mang nỗi đau con ngựa lạc bầy.
Ngày tôi bỏ đi, bạn bè đồng đội
Vẫn hiên ngang cho đến phút sau cùng
Đã tự hiến thân mình cho tổ quốc
Thắng hay thua thì cũng vẫn can trường.
Không phải chỉ chịu ơn người đã chết
Tôi như còn mang món nợ nước non.
Chết không nghĩa là đã tắt hơi thở
Sống đôi khi cũng có nghĩa chết mòn.
Khi tôi chết ván hòm xin đậy nắp
Có vui chi nhìn người lính chết già
Hổ thẹn đã không tròn ơn nước
Tiễn tôi chi, thêm phí một vòng hoa.
Hãy quên tôi, người lính gìa lưu lạc
Đừng phủ lá cờ tổ quốc cho tôi
Anh em tôi trong những giờ tuyệt lộ
Nằm lại bờ lúc chiến hạm ra khơi.
Chiến hữu tôi chết đầu sông cuối biển
Ngày tan hàng đành nằm lại quê hương
Không ai trổi cho khúc kèn truy điệu
Không có ai phủ giúp ngọn cờ vàng.
Hãy phủ cờ lên nấm mồ tử sĩ
Xác bị xới đào trong nghĩa trang xưa
Hãy rải hoa trên con đường thấm máu
Phút lui binh phải gãy súng buông cờ.
Anh là ai, mang ngọn cờ tổ quốc
Nhân danh ai, đứng phủ lá quốc kỳ.
Chúng ta là những con người bỏ ngũ

Quên anh em nằm lại, để ra đi.
Ta lành lặn để bao người thương tật
Ta sum vầy đành để bạn chia phôi
Ta đến bến để bao người chết biển
Dù ấm êm cũng thương nhớ một đời.
Danh dự này dành cho người đã chết
Đã hy sinh để giữ vững ngọn cờ
Không phải tôi, người lính hèn bỏ ngũ
Để sống còn trong lúc bạn sa cơ..


HUY PHƯƠNG

(trích Chúc Thư Của Một Người Lính Chết Già-
Thơ- Namviệt xuất bản 2013- xbnamviet@gmail.com)

 


GỬI NGƯỜI ĐÃ CHẾT
(Tưởng niệm những nấm mồ trên bờ biển An Dương)


Anh nằm lại trên đất quê hương
Biển vẫn đêm đêm hát điệu buồn
Gió lộng hàng dương ru anh ngủ
Vỗ về cát lạnh nấm mồ chôn.
Tháng ba, ngày tan hàng gãy súng
Trước mặt anh, biển cả muôn trùng
Sau lưng anh quân thù, đạn pháo
Ngang nhiên nhận cái chết sau cùng.
Anh nằm lại đây cùng chiến hữu
Đã cùng anh chiến trận bao ngày
Thương cái chết giữa giờ oan khuất
Không pháp trường mà phải phân thây.

Biển liệm cho anh cùng bè bạn
Phút cuối cùng nằm lại bên nhau
Sống chiến đấu, chết cùng huyệt mộ
Xương lẫn xương, đầu lại bên đầu.
Tưởng ngày hòa bình ngưng tiếng súng
Sau bao năm anh sẽ về nhà
Mẹ vẫn chờ con, đêm khó ngủ
Tuổi già mòn mỏi tháng ngày qua.
Trước cửa nhà, ai đang dừng lại
Phải chăng, người lính trận trở về
Nghe tiếng chân người trên lối sỏi
Không, chỉ là tiếng gió đêm khuya
Ai thắp nén nhang cho tử sĩ
Ai thay anh vuốt mắt mẹ già.
Ai vấn lên đầu vòng tang trắng
Hay rồi ngày tháng cũng phôi pha.
Tôi người lính già còn sống sót
Một vần thơ thay nén nhang khuya
Khóc đất nước, thương anh hùng tận
Xót xa cho những nỗi chia lìa..


HUY PHƯƠNG
(trích Chúc Thư Của Một Người Lính Chết Già)
 

Nguồn:

https://vuongthuc.wordpress.com/2013/03/28/nha-tho-huy-phuong-1/
www.vietnamvanhien.net

 

No comments:

Post a Comment