VIÊN GẠCH CỔ THÀNH
Viên gạch xưa xây thành Đinh Công Tráng
Nay vỡ tan thành cát bụi nghìn năm
Quảng Trị ơi! Đếm thây người muôn vạn
Không trối trăn, không huyệt mộ chỗ nằm
Hồn gạch đá chưa kịp thành tro bụi
Người khóc người chưa cạn lệ tang thương
Ai sống chết trên quãng đường ngắn ngủi
Hải Lăng ơi, sao đau đớn đoạn trường.
Nỗi Kinh Hoàng đã thành tên Đại Lộ
Để nghìn năm còn vọng mãi lời nguyền
Mệnh thác đi hồn vấn vương thành cổ
Đất đá này cùng đau nỗi oan khiên
Năm mươi năm...Ai là người còn nhớ
Giặc qua sông. Phủ đầu: pháo đêm ngày
Trong bụng Mạ con thơ chưa được thở
Xác cong queo với mưa nắng chốn này
Người lính trận tiến quân vào trận tuyến
Lửa đạn thù: Mộng phỉ chí đời trai
Tiếng núi sông, người trai hùng quyết chiến
Thế hệ này đâu há dễ một mai
Ai vấn tang cho người dân Quảng Trị?
Nén hương lòng bái vọng người chết oan
Những tấc đất đỏ loang màu "Hồ thỉ..."
Kiếm cung hề! Đền nợ nước giang san
Như Thương